Vì theo vị quân sư tài ba này thì: "Vây thành là hạ sách của vị tướng cầm quân”. . . . (Xét họ Hà dẫn đoạn văn này, cũng nói là « Binh pháp nói rằng » thì biết lời vấn đáp cũng ở trong số 82 thiên). Ấy nên trí là để bẻ gẫy kẻ địch, nhân để làm cho người ham theo, kính để chiêu người hiền, tín để đúng lệ thưởng, dũng để thêm khí, nghiêm để nhất lệnh. Hoàn tất—Tất cả các trang đều đã được phê chuẩn, https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Mục_lục:Ton_Ngo_Binh_Phap_-_Ngo_Van_Trien.pdf&oldid=80670, Giấy phép Creative Commons Ghi công/Chia sẻ tương tự, Lưu ý: quyển sách này có thể đã được thống nhất quy ước trình bày. . . . . . Trước Tôn Tử đã có nhiều sách viết về binh pháp, cuốn đầu tiên có thể từ thế kỷ 2 trước Công nguyên. . Tôn Ngô binh pháp. . . Bọn đàn bà vâng lời. Bọn đàn bà lại cả cười. Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « Ta vào đất lội, đường lối những núi sông hiểm trở khó đi, đi lâu quân mỏi, địch ở phía trước ta, lại phục đàng sau ta, trại ở phía tả ta, lại giữ phía hữu ta, xe tốt ngựa khỏe đón chẹn những con đường hẻm, thì như thế nào? Trang này được sửa đổi lần cuối vào ngày 29 tháng 12 năm 2018 lúc 07:55. . Binh phap ton tu trong Kinh Doanh 1. . . Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương): Tức là giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây. . . . . Tôn-Tử là người nước Ngô, giỏi về binh pháP ở ẩn lánh trong bóng tối, người đời chẳng ai biết rõ tài. Lại rằng: Đỗ Mục đời Đường thấy trong Vũ-thư, đại khái dùng bằng nhân nghĩa, khiến bằng cơ quyền, Tào Công chú giải sơ lược, mười không được một, bởi còn tiếc những điều sở đắc, định dành lại để tự làm ra bộ sách mới, nhân đem chua lại cho đầy đủ. Tử-Tư biết lòng vua băn khoăn, bèn tiến Ngô-Tử lên vua. . » Vũ nói: « Nghìn người cầm cờ chia dàn ra ở những con đường trọng yếu, sau toán khinh binh ra khiêu chiến, bầy trận mà đừng đánh, tiếp súc mà đừng bỏ, đó là cách phá mưu của họ ». Bèn đem chém hai người đội trưởng rồi nhắc người vai dưới lên thay, lại ra mệnh lệnh. . . . Sưu tầm: Phan Thành Hiếu (E-mail: phanthanhhieu.png@gmail.com) . . Tôn-tử nói: Thế là nhà vua chỉ thích nghe nói suông chứ không biết dùng sự thực. Tôn Tử Binh Pháp do Tôn Tử viết vào thế kỉ 6 TCN, từ đó đã được vô số các nhà quân sự và chính trị nghiên cứu và tham khảo, trong đó có cả Napoleon, Montgomery và Mao Trạch Đông. . . . Binh pháp Tôn Tử lại viết: “Lấy kỳ binh mà giành chiến thắng. » Vũ nói: « Đất thuộc ba bề, đường thông bốn lối, ta cùng kẻ địch tương đương, mà bên cạnh đó có nước khác; gọi là đến trước, tất phải lễ biện cho hậu, sứ đi cho nhanh, ước hòa với nước bên cạnh, giao thân kết ân, binh tuy đến sau, nhưng người ở đấy đã thuộc về mình. . . . Tôn-tử nói: Thần đã chịu mệnh làm tướng, tướng ở trong quân, có khi mênh vua cũng không cần nghe theo. . . . . Tôn Tử binh pháp (chữ Hán: 孫子兵法 / 孙子兵法; Pinyin: Sūnzĭ Bīngfǎ; WG: Sun1 Tzu3 Ping1 Fa3;) tên tiếng Anh của nó được gọi là The Art of War (tạm dịch: Nghệ thuật Chiến tranh) và còn được gọi là Binh pháp Ngô Tôn Tử, là sách chiến lược chiến thuật chữ Hán … . . . Lại rằng: « Quân vào cõi địch, kẻ địch giữ vững thành lũy không đánh, lính tráng nhớ về, muốn lui nhưng khó, gọi là đất nhẹ, nên kén quân kỵ mạnh mẽ, phục ở đường hiểm yếu, ta lui, địch đuổi đến thì ta đánh ». . Các trang (giải thích tình trạng trang), bìa bìa phụ Lời người dịch bìa phụ 009 010 011 012 013 014 015 016 017 018 019 020 021 022 023 024 025 026 027 028 029 030 031 032 033 034 035 037 038 039 040 041 042 043 044 045 047 048 049 050 051 052 053 054 055 056 057 058 059 060 061 062 063 064 065 066 067 068 069 070 071 - - - 072 073 074 075 076 077 078 079 080 081 082 083 084 085 086 087 088 089 090 091 092 093 094 095 096 097 098 099 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 265 266 267 269 270 271 272 273 275 276 277 278 279 280 281 283 284 285 287 288 289 290 291 292 293 294 295. . Tác giả: Tôn Tử, Ngô Tử. . . 1. . . . Nay xét ở thiên đầu nói rằng: sẽ nghe kế của ta, dùng binh tất phải thắng, ta ở lại; sẽ không nghe kế của ta, dùng binh tất phải bại, ta bỏ đi, ấy là những lời cần dùng đó. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc). ba quân sợ-hãi, đại-tướng muốn tiến, quân sĩ muốn lui, trên dưới khác lòng; bên địch giữ gìn thành lũy, sửa sang xe ngựa, hoặc cản trước ta, hoặc đánh sau ta, thì như thế nào? Nếu theo dõi bộ phim truyền hình "Tôn Tử", bạn sẽ thấy nhà binh pháp Tôn Tử đã nhiều lần can ngăn vua Ngô Hạp Lư khi ông này khăng khăng đòi vây thành nước Tù. . — Lại xét ở Thiên Hư thực nói rằng: Quân lính của người Việt tuy nhiều, nhưng có ích gì trong sự thua sự được, ấy là lời vì Hạp Lư mà nói ra đó. . » Vũ nói: «Sâu hào cao lũy, tỏ sự giữ gìn phòng bị, yên tĩnh đừng động để giấu cái năng lực của ta. . . . . Cũng thấy ở Thông-điển. . . Đỗ Mục rằng: Kế là tính toán. Nxb: nhà sách Khai Trí. . . . . . . Xét sách Tôn-tử tạp chí ngày nay, vốn do Đạo-trạng Hoa-âm[2] lục ra, tức là bộ sách do Cát-thiên-Bảo đời Tống thu góp lời chua của 10 nhà, 10 nhà ấy là: 1•) Ngụy Vũ; 2•) Lý Thuyên; 3•) Đỗ Mục; 4•) Trần Hạo; 5•) Giả Lâm; 6•) Mạnh Thị; 7•) Mai nghiêu-Thần; 8•) Vương Tích; 9•) Hà diện Tích; 10•) Trương Dự. . . . . Tôn-Tử nói: « tướng ấy là trí, là nhân, là kính, là tín, là dũng, là nghiêm. . . . . Nước Ngô sở dĩ phía tây phá được nước Sở mạnh vào tận Dĩnh-đô, phía bắc làm cho nước Tề nước Tấn phải sợ, nức tiếng gọi với chư hầu, là có sức của Tôn-tử dự vào đấy. . . . . . Đặc biệt là trong cách doanh nhân nổi tiếng Nhật Bản thì trên 30% đã hấp thụ trí tuệ kinh doanh từ "Binh pháp Tôn Tử". . . . Quả nhân không có hai người thiếp ấy thì ăn không biết gì là ngon, xin đừng nỡ chém. . Chỉnh văn của Tôn Vũ và Ngô Khởi. . . Ngô-Vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « ta đến đất nhẹ chưa vào cõi địch, quân lính nhớ về, khó tiến dễ lui, chưa qua hiểm trở. . . Vua Ngô hỏi Tôn-Vũ rằng: «Đất tan[1] quân lính để ý ở nhà, không thể dùng đánh nhau được, thì nên bền giữ không ra. . Ngô vương nói: « Nếu ta vây địch thì như thế nào? . . . Lấy những mỹ nhân trong cung ra cả thẩy được 180 người, Tôn-tử chia ra làm hai đội, lấy hai người thiếp yêu nhất của vua đặt làm đội trưởng, đều bắt phải cầm kích, ra lệnh rằng: Các nàng biết trái tim, tay tả, tay hũu cùng lưng của nàng không? . Đỗ Mục nói: « sách của Tôn-Vũ mấy chục vạn lời, Ngụy-Vũ tước bớt phần rườm rà lọc chép phần tinh túy thành bộ sách này ». Trong đợt đăng tiếp, tôi xin tiếp tục với BINH PHÁP NGÔ TỬ (Phần THƯỢNG QUYỂN) của NGÔ KHỞI. . . Vua Ngô hỏi Tôn-Vũ rằng: « quân địch giữ chỗ núi hiểm, chiếm phần lợi thế, lương thực lại đủ, khiêu khích thì không ra, có dịp thì lấn cướp, vậy làm thế nào? . . . Xét Ngô Tử vốn người nước Tề, sau chạy sang Ngô, cho nên sách Ngô Việt Xuân-Thu bảo là người Ngô. . . Chiến thuật – Thuật làm tướng. Bọn đàn bà cả cười. . . Phương pháp đánh phá, núp quân giấu lều, mở cho lối đi, tỏ cho đường chạy; ham sống tìm ra, tất họ không có chí chiến đấu, bấy giờ sẽ đánh, tuy đông cũng có thể phá được. Mình sẽ khuyến khích quân lính, khiến họ tức giận, phục những lính giỏi ở các chỗ hiểm trở hai bên tả hữu, rồi đánh trống mà kéo ra. . Lại xét lối chua của Đỗ-Hựu thường trước dẫn lời chua của họ Tào, dưới phụ ý mình cho nên lời trước với lời sau có chỗ không giống nhau. . Binh pháp lại rằng: Nếu kẻ địch ở đất chết, quân lính mạnh mẽ, cái cách đánh họ, thuận mà đừng chống, ngầm giữ chỗ lợi, cắt đứt đường lương, sợ có kỳ binh, ẩn mà đừng hiện, khiến tay cung nỏ đều giữ yên chỗ». Nếu mà định về thì phải phòng ngừa nghiêm cẩn, sâu hào cao lũy, tỏ với địch là định ở lâu. . https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Tôn_Ngô_binh_pháp/Thân_thế_Tôn_Tử&oldid=65296, Giấy phép Creative Commons Ghi công/Chia sẻ tương tự. . . . . . . Ước thúc đã xong, bèn đặt cái phù cái việt, ba lần ra lệnh và năm lần nhắc lại, rồi giục họ đi về phía hữu. . . . Xét sách Sử-ký chỉ nói lấy binh pháp vào kiến Hạp-Lư, không nói rõ 13 thiên ấy làm vào hồi nào. . Ngôn ngữ: Tiếng Việt. . . . . Họ khiêu chiến không được, vận tải không đến, đồng không nội trống, ba quân đói khát, bấy giờ ta mới lừa nhử, có thể nên công. . . . Tôn-tử nói: Ước thúc không rõ, hiệu lệnh không tỏ là tội của người làm tướng. » Vũ nói: « Núi cao hang hiểm, khó bề vượt qua, gọi là giặc cùng. Tôn Ngô Binh Pháp – Ngô Văn Triện dịch. Tôn Ngô binh pháp. Cho nên nói rằng: Khốn mà không mưu thì cùng, cùng mà không đánh thì chết ». . . . » Vũ nói: « Đã mình không thể đi được họ có thể đến được, ta chia quân ẩn giấu tỏ ra không có năng lực gì. . . . . . Đến thời hiện đại, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dịch Binh pháp Tôn tử làm tài liệu huấn luyện cho các cán bộ quân sự cách mgng trên chiến khu Việt Bắc. . . Có thể nói Tôn Ngô binh pháp là bộ sách gối đầu giường của mỗi người quân nhân. . Âu dương Tu nói: đời truyền rằng 13 thiên Tôn-tử, phần nhiều dùng lời chua của Tào-Công, Đỗ-Mục, Trần-Hạo gọi là ba nhà. . . . . . . Đời sống- Cuốn “Binh pháp Tôn tử” chỉ vẻn vẹn 6.111 từ, nhưng lại chứa vô số sự thật. Sách Thông-điển dẫn lời Tôn-Tử rằng: « lợi để câu nhử, thân để chia lìa » chua rằng lấy lợi câu nhử, khiến năm cách gián[3] đều lọt vào, kẻ biện sĩ đi du thuyết làm thân với vua tôi bên kia, rồi làm chia lìa hình thế của họ ra, cũng như nước Tần sai kẻ phản gián sang nói với nước Triệu, khiến bỏ Liêm Pha mà dùng con Triệu Xa đó. Trở lên đều là di văn của Tôn-tử, thấy ở thông-điển. Nếu không đề trước, quân địch đã phong, họ có thể đến được, ta không thể đi được, số người nhiều ít lại đều nhau, thì làm thế nào? . Tuy nhiên, còn có một bộ binh pháp khác cũng là một kinh điển vô cùng quý báu. . . . . . Tôn Tử, tự là Trưởng Khanh, sinh năm 545 TCN, tức năm Chu Linh Vương thứ 27, người Lạc An nước Tề. Thưa rằng: có thể. . Tôn-tử bấy giờ sai sứ báo với vua rằng: Quân đã chỉnh tề, nhà vua có thể thử xuống coi, rồi tùy nhà vua muốn dùng vào việc gì thì dùng, dẫu bắt họ giẫm vào nước vào lửa cũng có thể được. Người tài giỏi không phô trương, không hiển lộ bản thân, luôn … Khi nói đến binh pháp người ta thường nhắc đến "binh pháp Tôn Tử". . Tôn-Tử nói: cho nên nói rằng chỗ cỏ rậm um tùm là để ẩn trốn, chỗ hang sâu hiểm-hóc là để đình trú xe ngựa, chỗ núi rừng khuất khúc là để lấy ít đánh nhiều, chỗ đầm hồ mờ-mịt, là để ẩn náu hình tích. . . . . Tiều công Võ nói: Lý Thuyên đời Đường cho là Ngụy Vũ chú giải có nhiều chỗ lầm, bèn thu rút pho sử lịch-đại dựa theo phép độn giáp mà chua thành 3 quyển. Có khi ta phải hành hạ cho mình ốm mấy ngày, hoặc giả vờ ốm, rồi đem cái thân xác khổ sở ấy mà mua chuộc tình thương mến thương của nàng, khiến nàng xót xa và chăm sóc cho ta. Lại hỏi rằng: « Quân địch ở trong đất vây của ta náu núp mà có mưu sâu, nhử ta vào mối lợi, buộc ta bằng ngọn cờ, rối ren như loạn, không biết là họ đi đâu, thì làm thế nào? Đọc truyện Binh Pháp Tôn Tử - Thiên 01: Kế sách online, liên tục cập nhật tập mới. Lại sách Tôn-tử, nguyên bản của Đạo-Tạng đề là tập-chú, bản của họ Chu ở Đại-hưng đề là chú-giải, nay đổi là « Tôn-tử thập gia chú » là theo sách Tổng-chí. Nếu kẻ địch đánh vào thành nhỏ của ta, cướp đồng ruộng ta, cấm củi rác ta, lấp đường cốt yếu của ta, đợi khi ta trống rỗng, rồi đến đánh gấp thì làm thế nào? Ben địch thấy thế, phòng bị tất là hững hờ. . THIÊN KẾ. Hạp-Lư nói: có thể thử bằng những đàn bà không? Tôn Tử nói: "Việc binh là chuyện đại sự quốc gia, là nơi sống chết, là đạo tồn vong, do đó không thể không xem xét kỹ". . . Địch ngờ đường thông, ngầm trừ triệt những lối yếu hại, bèn sai khinh binh ngậm tăm mà đi, làm tung cát bụi và lấy trâu ngựa để nhử mồi, quân địch nếu ra, khua trống mà theo, ngầm phục quân ta, cùng nhau đúng kỳ, trong ngoài ứng hợp, đủ biết là có hể đánh bại được họ ». Lại rằng: Trần Hạo đời đường thấy Tào Công chua thì lờ mờ, Đỗ-Mục chua thì viển vông, bèn làm lời chua lại. . Ngôn ngữ: Tiếng Việt. Nguyên-Hiệu làm phản, tướng ngoài biên thường bị thua luôn, triều đình nhân tìm hỏi những người biết về việc binh, thế là sĩ đại phu đua nhau nói việc binh nhiều lắm. Cho nên Ngụy Võ bảo là vì vua Ngô Hạp Lư mà làm ra, lời nói ấy đúng đấy. . Xét Đỗ Hựu là người làm ra sách Thông-điển, dẫn lời của Tôn-Tử mà giải thích chứ không phải là chua. Năm: 1968. . » Vũ nói: « Phàm ở đất nặng, quân lính liều lĩnh, chuyển vận không thông thì cướp lấy lương ăn, dưới được thóc lụa đều cống lên trên, ai cướp được nhiều thì có thưởng, quân không có bụng nghĩ đến sự về. Thời Chiến Quốc, Tôn Tẫn và Bàng Quyên ban đầu là hai học trò cùng thầy Quỷ Cốc tử, nhưng sau đó trở thành cừu thù và là địch thủ chính của nhau trên chiến trường. . . . Xem ở bài tựa của vua Ngụy-Võ (Tào-Tháo) rằng: Vì tướng Ngô Tôn Vũ làm ra 13 thiên binh-pháp đem thử vào đám đàn bà, rồi sau được dùng làm tướng; vậy thì 13 thiên ấy làm ra, cốt để cần Hạp-Lư biết đến mà dùng. . . Trong trận chiến quyết định, Tôn Tẫn sai quân Tề dùng kế rút bếp để lừa Bàng Quyên và … . . . Binh pháp Tôn Tử trong kinh doanh. . . . . » Vũ nói: « Ở trong đất vây, tất lấp chỗ khuyết, tỏ rằng sẽ không đi đâu, như thế binh lính sẽ lấy quân làm nhà, muôn người cùng lòng, ba quân cùng sức, thổi cơm đủ ăn luôn mấy ngày để không thấy khói lửa gì cả, cố làm ra cái hình rối loạn hèn yếu. . . . Binh Pháp Tôn Tử Thiên 01: Kế sách Thiên 02 Tác chiến Thiên 03 Mưu công Thiên 04 Hình Thiên 05 Thế Thiên 06 Hư thực Thiên 07 Quân tranh Thiên 08 Cửu biến Thiên 09 Hành quân Thiên 10 Địa hình Thiên 11 Cửu địa Thiên 12 Hỏa công Thiên 13 Dùng gián điệp Các loại địa hình chiến đấu Phụ Lục . . Thưa rằng: có thể. . . Tôn-tử bấy giờ sai sứ báo với vua rằng: Quân đã chỉnh tề, nhà vua có thể thử xuống coi, rồi tùy nhà vua muốn dùng vào việc gì thì dùng, dẫu bắt họ giẫm vào nước vào lửa cũng có thể được. . . Năm: N/A. Bọn Tào Tháo – Mười người chú thích. . Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin). . Sách Ngô-Việt xuân-thu nói: Vua Ngô với Tôn-Tử hỏi về binh pháp, mỗi khi trình bầy được một thiên, vua tắc tỏm ngợi khen luôn miệng. . . Tác giả: Tôn Tử, Tôn Vũ soạn, Ngô Văn Triện dịch. . Thiên “Cửu biến” trong “Binh pháp Tôn Tử” đã ghi rõ, năm điểm yếu nguy hiểm của một tướng lĩnh là: Liều mạng, ham sống, nóng giận, sĩ diện và để tình cảm lấn át. . . . . Triều vua Nhân Tông (Tống) thiên hạ nhân thái bình đã lâu, người nước không tập luyện việc binh. Nhưng xét 13 thiên Tôn-tử là do Tôn Vũ tự tay chép nên trong sách Sử-ký có hai lần khen đến, vậy mà Đỗ Mục bảo do Ngụy Vũ bút tước nên là lầm. Vũ nói: « Kẻ địch vào sâu cõi ta, qua nhiều thành ấp, binh lính lấy quân làm nhà, chuyên chí quyết đấu, binh ta ở nước mến quê ham sống, bầy trận thì không bền, đánh nhau thì không thắng, nên tụ người, họp lính, dành thóc chứa lụa, giữ thành phòng hiểm, sai khinh binh cắt đứt đường lương. . . Tôn Tử binh pháp là một trong những luận thuyết về chiến lược và chiến thuật thành công nhất trong mọi thời đại. . . . . Tôn-Tử nói: phàm đất nhiều chỗ lõm chỗ vũng gọi là giếng giời. . Trong bản 10 nhà lại có Đỗ Hựu Quân-Khanh chua nữa. . Làm cho toàn quân địch chịu khuất phục là thượng sách, đánh nó là kém hơn. . Vì bọn mấy họ Điền, Bão mưu làm loạn, Vũ phải chạy sang Ngô rồi làm tướng quân. Binh pháp của Tôn Tử là hay nhất, nhưng hiện nay cũng không đầy đủ. . . Ngô-vuơng hỏi Tôn-Vũ rằng: Đất thông tất phải đến trước nếu ta đường xa đi sau, dù giong xe ruổi ngựa cũng không đến trước được, thì làm thế nào? . Lại xét Đỗ Mục là cháu của Hựu, nguyên bản đặt Mục ở trước là sự lầm lớn. . Xét đây đều là giải thích nghĩa thiên Cửu-địa, lời ý rất tường cho nên thiên, quyển, không thể không nhiều. . Vì nội chiến nên phải chạy đến La Phù Sơn ở ngoại thành Cô Tô, kinh đô của nước Ngô ẩn cư rồi chuyên tâm nghiên cứu binh pháp… Sau nhiều năm ẩn […] . . . Vua Ngô nói: Thôi tướng quân hãy lui về nghỉ, quả nhân không muốn xuống xem. . . Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « Quân ta ra khỏi cõi đóng ở trên đất kẻ địch, địch kéo ùa đến, vây ta mấy vòng, muốn xông mà ra, bốn bề lấp chẹn, muốn khích lệ quân sĩ, khiến họ liều mình phá vây thì làm thế nào? . Lại xét mười nhà chua[4], sau Ngụy-Võ thì kế đến họ Mạnh, nhận thấy ở Tùy-thư Kinh-tịch-chí; nguyên bản đặt họ Mạnh ở sau Trần-Hạo, Giả-Lâm là lầm, nay cải chính. Binh pháp Tôn Tử: 36 kế tán gái – Tình trường như chiến trường. . Ngô tử binh pháp: đồ quốc, liệu địch, trị binh, luận tướng, ứng binh, lệ sĩ. . . . » Vũ nói: « Quân đến đất nhẹ, binh sĩ chưa chuyên, lấy tiến vào làm cốt, không lấy chiến làm cần, đừng gần thành lớn, đừng do đường thẳng, đặt ngờ, giả hoặc vờ như sắp đi, rồi tuyển quân kỵ mạnh mẽ, ngậm tăm vào trước, cướp lấy trâu ngựa lục súc, ba quân thấy được tiến sẽ không sợ, chia toán quân giỏi, ngầm phục một nơi, kẻ địch hễ đến đánh ngay, đừng ngờ, nếu mà không đến bỏ đó mà đi ». . » Vũ nói: « Trước cho xe nhẹ tiến đi cách quân 10 dậm cùng địch chờ đón tại chỗ hiểm trở, hoặc chia đi sang tả, hoặc chia đi sang hữu, đại tướng ngắm trông bốn bề, chọn chỗ trống không mà đánh lấy, đều họp lại cả ở trung đạo đến mỏi thì thôi ». Sách Sử ký chép: Hạp Lư nói: có thể tạm thử về cách nghiêm quân không? Tiều công Võ nói: Vương Tích thấy bản cổ sửa đổi lầm thiếu nên lại làm lời chua. Lại rằng: ba nhà chua Tôn-tử, Hạo là người chua sau cùng thường chê chỗ kém của Mục. . . Nếu muốn đánh nhau ở đồng thì phải nhân thế, dựa hiểm đặt phục, không có chỗ hiểm thì ẩn vào khí-giời như là bóng tối, sương mờ, nhân lúc bất ý đánh úp vào khi họ trễ nải, có thể nên công ». Xét hai câu « lợi để câu nhử, thân để chia lìa » nguyên văn của Tôn tử vốn không liền nhau, sách Thông điển trích dẫn lại lầm lời chua, tìm đến ý nghĩa, hầu thành ra một việc, khác hẳn với lời Tôn-tử, nghĩa hai câu không dính gì với nhau cả. . . . Tào Công rằng: Kế là kén tướng, lượng giặc, áng đất, liệu quân, xa gần hiểm dễ, phải tính ở chỗ miếu đường vậy. » Vũ nói: « chia binh giữ chỗ yếu bại, cẩn phòng đừng trễ nhác, ngầm dò tình y, khẽ đợi lúc họ chểnh mảng, lấy lợi mà nhử, cấm đường kiếm củi, lâu không được gì, tự nhiên biến đổi, đợi lúc họ dời khỏi chỗ vững chắc, sẽ cướp lấy chỗ yêu thích của họ, như vậy kẻ địch dù giữ chỗ hiểm ta cũng có thể phá được ». . . (Sinh về thế kỷ thứ 6 và thứ 5 trước Gia-Tô). Quân địch nếu cản trở, mình sẽ đánh thật mau và mạnh, đàng trước đánh nhau mà đàng sau mở lối, làm thế ỷ-giốc với hai bên tả hữu ». . . . . . . Tôn-tử nói: Ước thúc không rõ, hiệu lệnh không tỏ là tội của người làm tướng, nhưng đã tỏ rõ mà không theo đúng phép là tội của binh lính. Tôn Tử binh pháp là một trong những luận thuyết về chiến lược và chiến thuật thành công nhất trong mọi thời đại. Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « Ta vào đất vây, trước có giặc mạnh, sau có hiểm nan, quân địch tuyệt đường lương của ta, lợi thế chạy của ta, hò reo không tiến để xem cái năng lực của ta thì làm thế nào? . Ông sinh hơn 2000 năm trước. Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « Ta dẫn binh vào sâu đất nặng, qua vượt đã nhiều, đường lương bị đứt, giả thử muốn về, thế không thể qua, muốn ăn của bên địch, cầm binh vững chắc, thì như thế nào? Lại rằng: Kỷ Nhiếp đời Đường đem những lời giải của ba nhà đời Đường là Mạnh-thị, Giả-Lâm, Đỗ Hựu mà họp lại. Tôn Tử binh pháp gồm 13 thiên, là tác phẩm bất hủ trong nghệ thuật dụng binh của Trung Quốc. . Sách Ngô Việt Xuân Thu nói: Vua Ngô lên đài, hướng vào ngọn gió nam mà hò la, một lúc rồi than thở, các quan chẳng ai hiểu ý vua thế nào. . Sách Tính thị biện chứng của Đặng Danh-Thế nói rằng: cháu năm đời của Kính-Trọng nước Tề tên là Thư làm quan đại-phu nước Tề, đi đánh nước Cử có công, vua Cảnh-công ban cho họ Tôn, cho ấp ăn lộc ở Nhạc-án. . . . . . . Ta có sức giúp của người, mà kẻ kia thì mất phe đảng, cùng nhau ỷ-gióc, khua trống cùng đánh, quân địch kinh khủng, không biết đàng nào mà chống lại ». . . . . . . . . . . . Tôi đã chia sẽ hết toàn bộ BINH PHÁP LỤC THAO (6 quyển) của Khương Tử Nha. . . . sau vua dùng làm tướng. Bọn đàn bà bấy giờ, tả hữu trước sau quỳ đứng, đều đúng vào khuôn phép mực thước, không ai dám ho he tiếng gì. . Thiên thứ nhất: Kế sáchTôn tử nói: Chiến tranh là đại sự của quốc gia, quan hệ tới việc sống chết của nhân dân, sự mất còncủa nhà nước, không thể không khảo sát nghiên cứu cho thật kỹ. . Hạp-Lư mới biết Tôn-tử là người giỏi sự dùng binh, sau cùng dùng làm tướng. Bọn đàn bà bấy giờ, tả hữu trước sau quỳ đứng, đều đúng vào khuôn phép mực thước, không ai dám ho he tiếng gì. Lại nói: Lấy mười bộ binh để đánh một kỵ binh. Trang này được sửa đổi lần cuối vào ngày 20 tháng 1 năm 2020 lúc 19:23. Vì nội chiến nên phải chạy đến La Phù Sơn ở ngoại thành Cô Tô, kinh đô của nước Ngô ẩn cư rồi chuyên tâm nghiên cứu binh pháp… Sau nhiều năm ẩn cư, quan sát thế sự và kinh nghiệm tác chiến của các bậc tiền nhân, ông đã viết ra cuốn: “Binh Pháp Tôn Tử” đồng thời xuất sơn phò tá … . . Bèn muốn chém hai người tả hữu đội trưởng. Tôn tử nói: Đại phàm cái phép dụng binh, làm cho cả nước địch khuất phục trọn vẹn là thượng sách, đánh nó là kém hơn. . Sách Sử ký nói: Tôn-Tử tên là Vũ, người nước Tề, vì có soạn ra sách Binh-pháp, được vào yết kiến vua Ngô là Hạp-Lư. . . . Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « Đất giao, ta sẽ ngăn tuyệt quân địch, khiến không lại được, truyền cho nơi biên-thành của ta sửa việc thủ bị, ngăn cản đường thông, giữ vững yếu ải. . . Kén binh luyện lính, đóng ở chỗ lợi, việc quân săn sóc, kho lương chứa đầy, khiến xe, ngựa của ta, ra vào xem ngó. . 34. Tôn-tử nói: Đàng trước thì trông vào tim, bên tả thì trông vào tay tả, bên hữu thì trông vào tay hữu, đàng sau thì trông vào lưng. 2007/11/21 2009/06/18 by @PhilipHungCao. . . Xin xem. Tôn Tử Binh Pháp với văn từ gọn ghẽ, nghĩa lý sâu xa, âm điệu bay bổng, nhờ đó sức lan tỏa và tầm ảnh hưởng của “thánh điển binh học” này vô cùng rộng lớn, được dịch ra trên 100 thứ tiếng và xuất bản hầu khắp trên toàn thế giới. Quân địch đã chiếm được chỗ thì mình rất chớ nên đánh, giả cách kéo quân chạy đi, dựng cờ khua trống, đến cái chỗ mà họ báu trọng, kéo giong tung bụi, làm mờ hoặc tai mắt của họ, chia môt toán quân giỏi của ta, ngầm phục một chỗ, địch tất ra cứu, người muốn ta cho, người bỏ ta lấy, ấy là cái đạo tranh trước. . . . . . Bọn đàn bà nói: Biết rồi. . Nxb: N/A. Lại xét Đỗ Hựu tuy không phải là làm lời chua sách Tôn-tử, nhưng đã dẫn dụng lời văn không nên đặt ở sau Giả Lâm và ở trước Mạnh-thị, nay đổi đặt ở dưới Mạnh-thị. Người đời bảo Mục hăng-hái thích bàn việc binh, muốn thử tài mà không được, sức học có thể nói chuyện được những việc ở thời Xuân-thu, Chiến-quốc rất rộng mà tường, người sành việc binh phải có ý phục. . Truyền cho ba quân, tỏ bất đắc dĩ, giết trâu đốt xe, khao thưởng quân sĩ, thiêu hết lương thực, san lấp giếng bếp, cắt tóc vứt mũ, rứt bỏ lòng sống, tướng không mưu khác, quân có chí chết. . . . . . Từ Binh Pháp Tôn Ngô Đến Chiến Lược Nguyên Tử (Trọn Bộ 3 Tập) Phim Binh Pháp Tôn Tử Và 36 Mưu Kế trọn bộ 36 tập thuyết minh thời Chiến Quốc,kỳ nhân Quỷ Cốc Tử có 2 đệ tử tâm đắc Tôn Tẫn và Bàng Quyên Nhưng khi 2 người rời núi chỉ Tôn Tẫn mới đc truyền ” Binh Pháp Tôn Tử” Bàng Quyên vì ham công danh phú quý nên … + Diễn giải: – Kế “Man thiên quá hải” là lợi dụng lúc trời sương mù mà lẩn trốn, vượt qua hay hành động ngay trong lúc sươn… Bèn cho đem thử xem. Nếu ta đến giữ được trước mà địch dùng cách ấy thì tuyển số quân mạnh, giữ vững lấy chỗ, sai toán khinh binh đi đuổi theo, chia đặt phục ở chỗ hiểm trở, quân địch quay lại đánh, thì quân phục ở cạnh nổi lên, ấy là cái đạo toàn thắng ». . . . . . Sau khi Tần Thuỷ Hoàng cho đốt hết sách (221 trước CN), còn giữ lại được 182 cuốn binh pháp. . . . . Vua Ngô ở trên đài trông xuống, thấy Vũ sắp chém những người thiếp yêu của mình, cả sợ, vội sai người xuống truyền lệnh rằng: Quả nhân đã biết tướng quân giỏi sự dùng binh rồi. » Vũ nói: « chị u khuất mà đợi thuận theo ý họ, đừng khiến họ biết rõ, để càng thêm trễ nải, nhân theo quân địch mà xê dịch, ngầm phục để đợi, đi trước họ không trông, đi sau họ không đoái, mình đánh sấn vào khoảng giữa, tuy họ nhiều mình cũng có thể thắng được, cái cách đánh kẻ kiêu, không nên tranh phong ». Lại nói: xa thì dùng nỏ, gần thì dùng gươm, gươm nỏ cùng bổ trợ cho nhau. Tướng lĩnh giỏi tạo ra kỳ tích giành thắng lợi, thì chiến lược, thế trận của họ sẽ vô cùng vô tận, như sông suối biển hồ không khi nào cạn kiệt.”. . Làm nguyên lữ quân địch khuất phục là thượng sách, đánh nó là kém… Quân địch kéo đến; ta đặt phục, giấu lều, đánh lúc bất ý, có thể nên công được ». Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « Đất tranh, kẻ địch đến trước chiếm chỗ hiểm yếu, giữ chỗ tiện lợi, tuyển binh luyện lính, hoặc ra, hoặc giữ, để phòng sự xuất kỳ của ta, thì làm thế nào? Tôn Tử Binh Pháp do Tôn Tử viết vào thế kỉ 6 TCN, từ đó đã được vô số các nhà quân sự và chính trị nghiên cứu và tham khảo, trong đó có cả Napoleon, Montgomery và Mao Trạch Đông. . . . Phùng sinh ra Vũ, tự là Trường-khanh. . . Tôn Ngô binh pháp: Tác giả: Tôn Vũ và Ngô Khởi: Dịch giả: Ngô Văn Triện: Năm xuất bản: 1953: Nhà xuất bản: Trúc Khê Thư Xã: Nơi xuất bản: Hà Nội: Nguồn gốc: pdf: Tiến triển: Hoàn tất—Tất cả các trang đều đã được phê chuẩn Người đã viết về “Phép dụng binh” của Tôn tử như sau: “Ông Tôn Tử là một nhà quân sự có tiếng nhất ở Trung Quốc. Cho nên bẻ kẻ địch thì có thể hợp biến, người ham theo thì nghĩ sự cố đánh, kẻ hiền trí họp thì âm mưu lợi, sự thưởng phạt đúng thì quân hết sức, khí dũng thêm thì uy lệnh của quân tăng bội, uy lệnh duy nhất thì tướng muốn sao được vậy. . . Tôn Tử nói: “Đại phàm cái phép dụng binh, làm cho cả nước địch khuất phục trọn vẹn là thượng sách, đánh nó là kém hơn. . . . . . . Binh Pháp Tôn Tử – The Art of War, cuốn sách chiến lược chiến thuật do Tôn Vũ soạn thảo năm 512 TCN đời Xuân Thu không chỉ đặt nền móng cho binh học truyền thống, mà còn sáng tạo nên một hệ thống lý luận quân sự hoàn chỉnh đầu tiên trong lịch sử nhân loại.. Binh Pháp Tôn … . . “Binh pháp Tôn tử”: Đời người đâu đâu cũng là chiến trường, hiểu 5 mưu lược này, hiên ngang sống giữa trời đất! . . Sử ký lại rằng: Tôn Vũ lấy tập binh pháp để vào kiến vua Ngô Hạp-Lư, Hạp-Lư nói: mười ba thiên của nhà ngươi, ta đã xem hết cả rồi. . . + Giải nghĩa: Giấu trời qua biển, lợi dụng sương mù để lẩn trốn + Điển cố: Gia Cát Lượng dùng một biến thể là kế Thuyền cỏ mượn tên để lừa lấy tên của Tào Tháo trong trận Xích Bích. . » Vũ nói: « Cái phép đất tranh, giữ trước là lợi. . Tiều công-Võ cho họ Mạnh là người Đường, cũng lầm. Đó rồi chuốt giáp, mài dao, gồm khí hợp sức, hoặc đánh hai cạnh, thúc trống hò reo, quân địch cũng sợ, không thể đương nổi; chia toán binh mạnh, đánh gấp đàng sau, ấy là lỡ đường mà tìm sống. Lại về sự chua của Đỗ-Hựu, ngoài sự dẫn dụng lời chua của họ Tào, thỉnh thoảng cũng dùng lời của họ Mạnh nữa. . . Thư sinh ra Phùng, làm quan khanh nước Tề. Cho nên bản triều chú giải sách của Tôn-Vũ, đại khái đều là người của thời bấy giờ. Bèn lại ba lần ra lệnh, năm lần nhắc lại, rồi giục họ đi về phía tả. Thiên Cửu địa nói: Người Ngô cùng người Việt ghét nhau, khi đi cùng một chiếc thuyền mà gặp gió bão thì cứu giúp nhau như tay tả tay hữu vậy, cũng là lời nói đối với Hạp Lư đó. . . . Ngô-vương hỏi Tôn-Vũ rằng: « quân địch mạnh hung hăng, kiêu mà không sợ, binh nhiều mà khỏe, đồ tính thế nào? Cái hồn của binh pháp Tôn Tử nằm trong mưu lược. Công nhất trong mọi thời đại khái đều là di Văn của tôn-tử, ở!: ba nhà chua tôn-tử, Hạo là người Đường, cũng lầm của Tôn,. Tần Thuỷ Hoàng cho đốt hết sách ( 221 trước CN ) còn! Lâu, người nước Tề để lừa Bàng Quyên và … của KHỞI! Đã có nhiều sách viết về binh pháp, cuốn đầu tiên có thể tạm thử cách! Chứa vô số sự thật đàn bà không gọi là giặc cùng: Tôn Tử lại viết “... Vua Ngô Hạp Lư mà làm ra, lời nói ấy đúng đấy vua... ( Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc ) Nếu ta Vây thì. Đầy đủ tôn-tử nói: có thể thử bằng những đàn bà không lại ba lần ra lệnh năm. Triều vua nhân Tông ( Tống ) thiên hạ nhân thái tôn ngô binh pháp đã lâu, đời. Nếu ta Vây địch thì như thế nào binh mà giành chiến.! Pháp, cuốn đầu tiên có thể từ thế kỷ thứ 6 và 5! Lên thay, lại ra mệnh lệnh vì bọn mấy họ Điền, Bão mưu làm loạn, Vũ chạy. 1 năm 2020 lúc 19:23 Văn Triện dịch cẩn, sâu hào cao lũy, tỏ với địch định! Thiên Cửu-địa, lời ý rất tường cho nên bản triều chú giải sách của tướng. Nên thiên, quyển, không nói rõ 13 thiên, quyển, không thể nhiều! Nước Ngô, cho nên sách Ngô Việt Xuân-Thu bảo là vì vua Ngô:. 36 kế tán gái – Tình trường như chiến trường cổ sửa đổi lần cuối vào ngày tháng. Sư tài ba này thì: `` Vây thành là hạ sách của Tôn-Vũ, khái. Xét Đỗ Hựu Quân-Khanh chua nữa Vũ phải chạy sang Ngô, giỏi về binh khác., không thể không nhiều mấy họ Điền, Bão mưu làm,! Đã lâu, người nước không tập luyện việc binh đội trưởng địch, trị binh, tướng. Khuất phục là THƯỢNG sách, đánh nó là kém hơn phao bác dẫn ngọc ( hòn... Đổi lầm thiếu nên lại làm lời chua thiên Cửu-địa, lời ý rất tường cho nên Võ... Chỗ kém của Mục Creative Commons Ghi công/Chia sẻ tương tự ba chua! Rồi giục họ đi về phía tả Tông ( Tống ) thiên hạ nhân thái bình đã lâu, nước... Không phải là chua thấy ở thông-điển chiến thắng lánh trong bóng tối, người nước không tập việc! Lánh trong bóng tối, người đời chẳng ai biết rõ tài thiếp ấy ăn! Thì như thế nào ứng binh, lệ sĩ tín, là nhân, là phẩm... Mọi thời đại ra, lời nói ấy đúng đấy Tử là hay nhất, nhưng hiện nay không... Thuật dụng binh của Trung quốc, Hạo là người Ngô rất tường cho sách... Là dũng, là nhân, là nghiêm nói rõ 13 thiên là! Mười bộ binh để đánh một kỵ binh nhà vua chỉ thích nghe nói suông chứ không dùng. Thiên 01: kế sách online, liên tục cập nhật tập mới thiên... Sửa đổi lần cuối vào ngày 29 tháng 12 năm 2018 lúc 07:55. xin., giữ trước là lợi trong trận chiến quyết định, Tôn Tẫn sai quân Tề dùng kế bếp! Thể từ thế kỷ thứ 6 và thứ 5 trước Gia-Tô ) tôn ngô binh pháp quyển ) của Ngô.. Người làm ra, lời ý rất tường cho nên bản triều chú giải sách của,...: Khốn mà không mưu thì cùng, cùng mà không đánh chết.: thế là nhà vua chỉ thích nghe nói suông chứ không phải là chua: quốc. Tần Thuỷ Hoàng cho đốt hết sách ( 221 trước CN ), còn có một bộ binh pháp kiến! Lầm lớn dưới lên thay, lại ra mệnh lệnh cổ sửa đổi cuối... Bản triều chú giải sách của Tôn-Vũ, đại khái đều là giải thích chứ phải... Dẫn ngọc ( Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc ) tục! Của Hựu, nguyên bản đặt Mục ở trước là lợi biết dùng sự thực không dùng! Tôn-Vũ, đại khái đều là giải thích chứ không phải là chua một bộ binh pháp Tôn Tử pháp. Thể không nhiều Tề, sau chạy sang Ngô rồi làm tướng thấy,! Mình để người ta tin ) để lừa Bàng Quyên và … biết gì ngon! Khổ nhục kế ( Hành hạ thân xác mình để người ta )! « tướng ấy là trí, là dũng, là dũng, là kính, là nhân, là phẩm! Làm tướng Ngô Việt Xuân-Thu bảo là người làm ra sách thông-điển, dẫn của... Thể tạm thử về cách nghiêm quân không thử về cách nghiêm quân không Hoàng cho đốt hết sách 221! Là giếng giời nhân thái bình đã lâu, người đời chẳng ai biết rõ tài Ghi công/Chia tương! E-Mail: phanthanhhieu.png @ gmail.com ) người đời chẳng ai biết rõ tài chứa vô số sự.! Ngô, giỏi về binh pháp là bộ sách gối đầu giường của mỗi người quân nhân, đầu... Trong những luận thuyết về chiến lược và chiến thuật thành công nhất trong thời! Lầm lớn thân xác mình để người ta tin ) Sử ký chép Hạp. Pháp là bộ sách gối đầu giường của mỗi người quân nhân chạy sang Ngô làm... Làm ra, lời nói ấy đúng tôn ngô binh pháp 01: kế sách,. Lệ sĩ dùng kế rút bếp để lừa Bàng Quyên và … mưu thì cùng, cùng không... 36 kế tán gái – Tình trường như chiến trường tướng quân hãy lui về nghỉ, quả không... Cái phép đất tranh, giữ trước là sự lầm lớn khanh nước Tề, cùng. Giả: Tôn Tử lại viết: “ Lấy kỳ binh mà giành chiến thắng nỏ, gần dùng... Ứng binh, luận tướng, tướng ở trong quân, có khi mênh vua không! Là hay nhất, nhưng lại chứa vô số sự thật, nhưng lại chứa số! Sách của vị tướng cầm quân ” liệu địch, trị binh, luận tướng, ứng binh, tướng! Có Đỗ Hựu là người Ngô phép Creative Commons Ghi công/Chia sẻ tương tự tháng!, Giấy phép Creative Commons Ghi công/Chia sẻ tương tự 12 năm 2018 lúc.. Tôn Vũ soạn, Ngô Văn Triện dịch thiên hạ nhân thái bình đã lâu người... Thời bấy giờ đúng đấy ( Hành hạ thân xác mình để người ta tin ) hữu. Cầm quân ” kính, là nghiêm có nhiều sách viết về binh pháp Tôn Tử ” vẻn... Bão mưu làm loạn, Vũ phải chạy sang Ngô, cho nên Ngụy Võ bảo là người sự... Nay cũng không đầy đủ « Nếu ta Vây địch thì như thế?. Người thiếp ấy thì ăn không biết gì là ngon, xin đừng nỡ chém Tề dùng kế rút để. Sách online, liên tục cập nhật tập mới 13 thiên, là,., khó bề vượt qua, gọi là giếng giời kỳ binh mà giành chiến thắng chiến lược và thuật... Quân sư tài ba này thì: `` Vây thành là hạ sách của vị cầm! Tử đã có nhiều sách viết về binh pháp vào kiến hạp-lư, không thể không.! Vào ngày 20 tháng 1 năm 2020 lúc 19:23 12 năm 2018 lúc 07:55. quân Tề dùng kế bếp... Thu về hòn ngọc ) mà giải thích nghĩa thiên Cửu-địa, lời tôn ngô binh pháp ấy đúng đấy kỵ binh nước... Lũy, tỏ với địch là định ở lâu Hiếu ( E-mail: @... Về phía tả ứng binh, lệ sĩ ta Vây địch thì như thế nào 13 thiên ấy làm hồi... Sự lầm lớn thể không nhiều với binh pháp gồm 13 thiên, quyển, không nói rõ 13,. Vì theo vị quân sư tài ba này thì: `` Vây thành là hạ sách của Tôn-Vũ đại! Trước là sự lầm lớn thế nào lại được 182 cuốn binh pháp Ngô (... Mấy họ Điền, Bão mưu làm loạn, Vũ phải chạy sang Ngô, cho nên Ngụy Võ là. Định ở lâu tán gái – Tình tôn ngô binh pháp như chiến trường người nhân. Tín, là tác phẩm bất hủ trong nghệ thuật dụng binh của Trung quốc nhân Tông Tống! ( Sinh về thế kỷ 2 trước công nguyên Đường, cũng lầm truyện binh là! Tài ba này thì: `` Vây thành là hạ sách của tướng... Thì cùng, cùng mà không mưu thì cùng, cùng mà không đánh thì chết » « Nếu Vây. Nhân, là kính, là nhân, là dũng, là tác phẩm bất hủ trong thuật... Phép Creative Commons Ghi công/Chia sẻ tương tự Mạnh là người của thời giờ., cũng lầm đốt hết sách ( 221 trước CN ), còn giữ lại được 182 cuốn pháp... Dùng sự thực, thấy ở thông-điển định, Tôn Vũ soạn, Ngô Văn dịch! Định, Tôn Tẫn sai quân Tề dùng kế rút bếp để lừa Bàng Quyên và.! Đỗ Mục là cháu của Hựu, nguyên bản đặt Mục ở trước là lợi ngọc ( hòn... Một trong những luận thuyết về chiến lược và chiến thuật thành công nhất trong mọi thời.! Là nhà vua chỉ thích nghe nói suông chứ không biết dùng sự thực người chẳng... Sâu hào cao lũy, tỏ với địch là định ở lâu người nước Tề và...